Review sách Quý ngài tài năng – Patricia HighSmith

Sau khi đọc Tiếng cú kêu, mình bắt đầu thích văn phong trầm tĩnh, chắc chắn, cách miêu tả tính cách nhân vật tài tình và biến hóa của nữ tác giả lập dị này. Ở Tiếng cú kêu, tâm lý nhân vật được miêu tả chậm rãi và có đôi chỗ vô lý, nhất là những suy nghĩ và hành động của nhân vật nữ. Tuy vậy, trong Quý ngài tài năng, các nhân vật đã được bà xây dựng và phát triển tính cách khá hợp lý, đặc biệt là nhân vật chính – quá hay, quá nổi bật. Văn phong của bà trong cuốn này có thể nói là đỉnh, không thừa không thiếu. Một số nhân vật có vẻ như quan trọng nhưng lại xuất hiện thoáng qua, chắc là để chuẩn bị cho những phần sau.

quy-ngai-tai-nang

Tom Ripley có một tuổi thơ nghèo khó và bị ngược đãi vì anh mồ côi và phải ở cùng với bà cô. Sau khi tốt nghiệp, anhở nhờ bạn bè ở khu trọ bẩn thỉu và phải mưu sinh bằng cách giả mạo chứng từ đòi nợ thuế. Vô tình anh được một người giàu có, là cha của một người bạn học cũ, nhờ sang châu Âu thuyết phục đứa con trai ăn chơi trở về Mỹ. Tom Ripley như chết đuối vớ được cọc đã cầm tiền của ông già và vui vẻ lên đường.

Sang Châu Âu và gặp lại người bạn cũ sống sung sướng với món trợ cấp từ người cha giàu có, bên cạnh cô bạn gái xinh đẹp và suốt ngày tiệc tùng du lịch, sự ghen tị của Tom ngày càng lớn. Tom cố hết sức làm thân với bạn nhưng Dickie vẫn thờ ơ với anh, ngay cả cô bạn gái Marge của Dickie cũng ác cảm với Tom ra mặt. Trong một lần Dickie đi vắng, Tom lấy những bộ đồ sang trọng của Dickie lén lút mặc thử và bất thần thấy mình rất giống với Dickie. Những ý nghĩ xấu đã nhen nhóm trong lòng Tom ngay lúc này.

Quý ngài tài năng - Patricia Hightsmith

Trong 1 tháng ở tại Rome, Tom vẫn chưa thuyết phục được Dickie trở về như như đã ký hợp đồng với người cha. Dickie và Marge thì lên kế hoạch du lịch mà không có Tom đi cùng. Ngay lúc này, Tom nhận được bức thư của ông Greenlaf thông báo chấm dứt hợp đồng. Lá thư của người cha đã làm sụp đổ mọi hy vọng trong lòng Tom, ý nghĩ loại bỏ Dickie càng nung nấu trong lòng. Tom bắt đầu xây dựng kế hoạch giết người.

Ngay từ đầu câu chuyện, độc giả đã có thể thấy được sự thông minh vượt bậc của Tom Ripley với cái cách anh làm giả chứng từ nợ thuế và cách anh hăm dọa những người thiếu hiểu biết để có thể thu về cho mình những khoản tiền nhỏ. Đến khi gặp Marge, chỉ qua vào lần tiếp xúc, Tom đã nắm bắt đúng tâm lý của cô gái này, anh biết được mức độ tình cảm của cô gái dành cho Dickie hơn hẳn tình cảm của Dickie. Và anh cũng đoán đúng thời điểm hai người bạn kia loại anh ra khỏi cuộc sống của họ sắp tới. Chính sự thông minh này đã giúp cho Tom lên kế hoạch giết người cực kỳ hoàn hảo, và sau đó anh đã qua mắt được cảnh sát rất nhiều lần khi họ suýt phát hiện ra sự thật.

“Anh đứng ở góc hiên, nhìn ra đường chân trời mờ ảo và không nghĩ ngợi gì, chẳng cảm thấy gì ngoài sự lạc lõng Và cô đơn mơ hồ như trong mơ. Đến cả Dickie và Marge cũng có vẻ xa xôi, những gì họ đang nói lúc này chẳng còn quan trọng nữa. Anh đơn độc. Đó là điều quan trọng duy nhất. Anh bắt đầu cảm nhận nỗi sợ hãi rờn rợn nơi sống lưng, râm ran lan xuống mông”.

Sau khi thực hiện kế hoạch thành công, Tom Ripley chuẩn bị cho mình 2 vai diễn để đối phó với Marge, ông Greenlaf, cảnh sát và bạn bè của Dickie. Đây chính là phần thú vị nhất của cuốn sách, và nó li kì hấp dẫn không kém bất cứ một cuộc săn đuổi, một kế hoạch giết người phức tạp nào. Điều độc đáo nhất ở câu chuyện này là góc nhìn từ phía hung thủ, mọi dự định mọi hành động của hung thủ đều được tính toán kĩ lưỡng khiến cho cả cha của nạn nhân, một người đàn ông dày dạn kinh nghiệm, cũng không thể nhận ra một chút gì chân tướng của sự việc, đành chấp nhận là con mình đã tự tử.

Tom Ripley thông minh và có nhiều may mắn trong quá trình thực hiện kế hoạch, nhưng sự may mắn này được tác giả viết vừa phải và nhuần nhuyễn nên độc giả đọc thấy rất hợp lý, không gượng gạo. Bên cạnh đó thì sự bất lực và có phần ngu ngốc của cảnh sát đối lập hoàn toàn với Ripley đã khiến cho “người hùng” của chúng ta nổi bật hơn bao giờ hết. (Một điều buồn cười là nữ tác giả này ghét cảnh sát hay sao ý, cả ở Tiếng cú kêu và ở cuốn này, cảnh sát đã bị bà miêu tả rất vô dụng và ất ơ, làm mình nghĩ tới những anh cảnh sát của Afred Hitchock)

Sau khi vượt qua sự nghi ngờ của cảnh sát và được một người bạn mới quen ở Ý mời đến nghỉ tại nhà, Tom bất giác nghĩ đến Dickie và liên tưởng đến người bạn mới giàu có và phóng khoáng này – liệu Tom có thể đóng tiếp vai thứ hai trong đời không ? Cái kết mở này khiến mình vô cùng hào hứng với phần 2 sắp ra mắt.

Xem thêm:

Nguồn: Bachvietbooks

Add Comment